buổi sáng êm ả
như mái tóc trôi chảy của người đàn bà
nắng vàng buổi sáng hiu hiu
chùm tường vi đầu mùa đang nở ngoài bờ hiên vắng
không gian quá đỗi thân thuộc
khuôn mặt anh chàng pha cà phê thoáng chút lém lỉnh
bàn ghế và sàn nhà lặng yên
những bức tranh trên tường lặng yên
những khuôn mặt khách cũng lặng yên
quán cà phê tôi thường ngồi hầu như mỗi ngày
âm thầm chia sẻ nỗi lòng tôi trong nhiều năm
những giòng chữ viết
những dự tính
những ý tưởng thú vị chực chờ tuôn trào
những muộn phiền, cô đơn như thòng lọng thắt chặt
mặt ghế mòn nhẵn một phần,
vì tôi
mỗi mặt bàn
là một khuôn mặt
tôi đã khóc nơi đây
tôi đã thấy tâm hồn thật bình thản nơi đây
tôi đã giấu nỗi buồn riêng nơi đây
tôi đã thương tôi cùng cực cũng ở nơi đây
cầm ly cà phê thấy tay mình run run như lần đầu
thò tay trộm tiền cắc trong túi áo mẹ
hai thìa đường cát nâu
chút sữa half & half
nhấp ngụm cà phê
tôi gặp lại tôi
nắng vàng buổi sáng hiu hiu
chùm tường vi đầu mùa đang nở ngoài bờ hiên vắng
Lê Thị Thẩm Vân
|