rồi một ngày nào đó
em và anh sẽ phải rũ lòng giã từ tất cả
ra đi
cây sồi trăm năm ngoài khung cửa sổ sẽ già nua, gãy đổ
căn phòng tràn ngập âm thanh sóng sẽ bị phá, người ta
cất lên căn phòng mới khác
quán cà phê nắng đuổi sẽ lần lượt đổi qua bao đời chủ
tiệm sách quen thuộc sẽ chứa thêm tác giả mới, loại bớt tác giả cũ
chiếc xe đen cao chở em với tiếng đàn mê hoặc Mark Knopfler rồi cũng bị hỏng, quẳng vào một xó trong thành phố
dấu tích
còn lại
là những bài thơ tình em viết
cho anh
Lê Thị Thẩm Vân