Vực ngờ héo lá khô cây
Hồn tôi hoang mạc mang đầy vết nhăn
Cây hạnh ngộ tưới bằng nước mắt
Trái tim em quặn thắt niềm riêng
Hữu duyên mà cũng vô duyên
Gặp như không gặp nhớ điên từng chiều
Hỏi đã hỏi, ngàn điều chưa ngỏ
Tôi vào đời khốn khó trăm bề
Có em với cõi đam mê
Còn gì để tiếc, để chia với người
Với gió cát quen rồi tân khổ
Hoài nghi kia còn đó, chưa quen
Thôi đừng nổi lửa nghe em
Cháy hay không cháy oan khiên vẫn thừạ
hahuyenchi
Doubt
The abyss of doubt shrivels up leaves and plants
My soul is wrinkled like dunes of sand.
The plant of reunion with tears is watered
Your heart is torn by secret sorrow
We met by chance, but faced ill fate
I miss you so, after the brief encounter.
A thousand questions are unanswered
Confronted with lifés countless hardships
With you and passionate bliss
What is left to share with others?
With wind and sand, used to suffering
Doubt is there, unfamiliar feeling
Don't ignite more fire, darling,
Though burning or smothered, why endure it?
English version by baongoc