Ngồi bên quán nhỏ, chiều hoang
Ôm chân thế kỷ, thời gian cạn dần.
Rượu vui, ta rót ly tràn
Lòng nghe lã chã hai hàng lệ rơi!
Xe qua đường ngược, đường xuôi
Bụi bay cuối phố tiếng cười quỷ ma
Ngã tư dừng lại, một ta
Ngửa nghiêng chiếc bóng, la đà chiếc thân
Phố xưa, xe cũ ì ầm,
Mù bay bụi đỏ, tần ngần lối quen.
Ta về chếnh choáng hơi men
Vùi trong giấc ngủ, thèm đêm cuối cùng.
VƯƠNG ÐỨC LỆ