1
Nhớ tháng Chín,
Qua những mùa khai giảng.
Trong sân trường,
áo trắng thướt tha bay.
2
Có thể nào quên được?
Tuổi mười ba,
như cây sậy khẳng khiu
Chỉ biết nhìn nhau như chó với mèo.
3
Tuổi mười lăm,
em trở thành một loài hoa rực rỡ
Mà lần đầu còn bỡ ngỡ
Với tình yêu,
Trong e ấp, có nét yêu kiều.
4
Ngày ấy anh tìm tình yêu qua hình tượng
Qua viền mi cong ảo tưởng,
Qua ánh mắt, mùa thu trong vắt xanh
Và bờ môi diễm tuyệt rất tha thiết tình.
5
Có những buổi,
Tắm ao nhà rất vắng.
Anh đòi hôn,
Ðòi ôm ấp trong tay
Ngờ đâu dáng mỏng lại đầy đam mê.
6
Anh thương lắm những gì đã mất,
Với thời gian!
Mà lòng anh thủa ấy,
Bao lần mê say?
Phút chia tay,
Sao buồn biết mấy?
Chưa thấy ai vui
khi xa cách người thương.
7
Tháng chín của những mùa khai giảng,
Tháng chín mây bay trắng nẻo về.
Anh lại đi,
Giữa mùa thu nghịch lữ.
Vẫn mơ về hình ảnh một bờ ao.
Bờ ao cá động chân bèo,
Bờ ao em tắm
Trăng treo đêm rằm...
Việt Bằng