|
|
Thơ mới & thơ tự do |
NHỮNG VẦN THƠ VẪY GỌI THỦY TRIỀU
|
VIỆT BẰNG - đăng lúc 03:54:53 AM, Jun 18, 2005
Giữa anh và em, nếu một cơn dông đang đến bàn tay vừa nắm, vẫn xa xăm mây trời. Anh chẳng rời xa bên nào, giữa những vần thơ và em nằm song song với biển
Một biển trăng tràn ngập em, Trăng xua đi bóng tối. Em đẹp từ trong đến ngoài, và biển đa tình dậy sóng.
Lênh đênh con sóng và anh, buồn như bóng tối, Chỉ đôi mắt anh đi tìm một hạnh phúc nhỏ nhoi, như tìm em trong một dáng nằm tội nghiệp.
Nếu cầm tay em, lòng rưng rưng đá sỏi Ngôn ngữ nào huyền diệu, kỳ bí qua lời em vừa nói đã thành thơ.
Những đợt sóng biển tràn lên, rút xuống em và anh nhìn nhau, cùng cúi xuống vẫn song song tìm những câu thơ trên cát
Những bước chân quen trong bóng tối, cũng muốn thề non hẹn biển. Như đôi ta, đã nghe thương nhớ thấm vào thơ.
Bên nhau, mơ ước tự bao giờ? Từ hôm qua, anh biết có ngày mai, có lẽ hẹn em từ muôn kiếp trước và hiện hữu này sẽ mãi thuộc về ta
Muốn nói vạn lần yêu em, tình yêu - dấu tích không rời ra khi đã nhập một. Nét đẹp từ em, ngàn tia nhìn cuốn hút gọi sóng về đùa cợt với trăng đêm.
Có thể nào, anh mãi có em có âm dương huyền bí, Có em hư ảo cũng vào thơ, những vần thơ vẫy gọi thủy triều về bãi biển, những vần thơ anh tìm kiếm đến bao giờ?
VIỆT BẰNG
|
|
Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003 |