Thức dậy cùng với nát tan
thấy ta tươi rói - nắng vàng cũng vui
buổi trưa nuốt những ngậm ngùi
thấy mình tươi tỉnh – nên trời chẳng mưa
chiều về che lấp bơ vơ
thấy ta tươi tắn – cây đưa lá mừng
đêm giấu nỗi lòng rưng rưng
thấy mình tươi thắm - phố phường cũng mơ
đớn đau bằng nước mắt khô
con tằm vẫn cứ nhả tơ dẫu buồn
NGÔ TỊNH YÊN