1
Ngày sinh nhật,
ngọn nến thứ hai mươi lăm.
Em vừa thổi tắt,
Mắt xanh còn vằng vặc ánh trăng rằm,
và tim hồng chưa bao giờ ngưng tiếng hát.
2
Có thể nào,
tình không phân biệt tuổi.
Ðể tôi về treo mộng trên cao,
và mơ một ngày chung lối.
3
Những cơn mưa ngâu tháng bẩy,
không xóa được dáng hình em thủa ấy
Em đi hôn vội một lần,
bỏ tôi với một vòng tay buông dần
4
Hai mươi năm trôi đi như nước chảy,
Thời gian ơi!
xin giữ lại một nét môi,
Dù em nay đã qua thời
vẫn còn trẻ mãi,
trong vần thơ tôi.
Việt Bằng