|
|
Thơ mới & thơ tự do |
NGÓN TAY ÚT
|
TRẦN VẤN LỆ - đăng lúc 10:57:40 PM, Jun 29, 2004
Em bảo anh hôn ngón út Ngón tay không có nhẫn vàng Nhưng em từng ngày tẩm mật Từng đêm em ướp ánh trăng...
Em bảo cho anh chừng đó Ðừng đòi thêm nữa, đừng tham! Mọạt hạt mù sương dù nhỏ Cũng từng lạnh thấu thâm tâm!
Anh nhìn mặt em rạng rỡ Như là hoa phượng bờ sông Một mùa Hè xưa nhung nhớ Còn nguyên đây mà! Nhớ nhung
Hồi đó em mười chín tuổi Hồi đó anh vừa hai mươi Gặp nhau nhìn trời mây nổi Ðường về hoa phượng rơi rơi
Bây giờ, ba mươi năm nhỉ Gặp chi trên đường thời gian Nói chi những lời thủ thỉ Cho chi một chút trăng vàng?
Anh hôn em ngón tay út Phớt qua như gió trên rừng Em nhắc lại lời của Phật Chuyện gì có cũng thành không
Một hạt mù sương trên tóc Lát em cầm lược chải rơi Hôn em một lần hạnh phúc Ba mươi năm thế, đủ rồi!
TRẦN VẤN LỆ |
|
Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003 |