Chiếc bóng nào bước ngậm ngùi
bước trăng hụt hẫng - bước người chênh vênh
ngựa hồng đã tháo cương yên
tàu rêu cỏ úa - bờm nghiêng vó rời
tiệc tan như có ai cười
nửa đường gẫy gánh - một đời gẫy đôi
chén ân tình rót chưa vơi
sao ra về giữa cuộc chơi chưa tàn?
NGÔ TỊNH YÊN