* Trao về N, BS gây mê, Nha sĩ Bùi Văn Tiệp
Bệnh viện Bình Dân Saigon 1975
Việt Bằng
1
Thủa ấy
Tháng Tư 1975
Thủy điện Trị An,
Chưa đi vào sản xuất,
Hạ nguồn Cửu Long nước ngập tràn,
Những khu phố Saigon thường xuyên mất điện.
2
Trong bệnh viện.
Em âm thầm như ánh nến.
Tôi vẫn chờ Em
Ðan ngón tay mềm,
Dưới ngọn đèn ma trơi leo lét,
Ðể nhìn đôi chân dài xinh đẹp,
Màu son môi hoa đào,
Và một nét duyên thầm tôi ước ao.
3
Em gợi ý,
Ngâm câu thơ cổ
Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao*.
Ðể mời gọi tôi vào cuộc.*
4
Tháng Tư
Trông mưa ngày nắng hạn,
Như mong gặp người yêu của một thời lãng mạn.
5
Ðường biên giới ẩn hiện,
Trên bản đồ tọa độ
Như chưa bao giờ có,
Và hoa rừng,
Không nhiều hơn mìn bẫy, hầm chông,
Kmer Ðỏ
Hướng ra biển,
Biển sâu không đáy.
6
Nhớ một thủa,
Hẹn nhau vùng biển .
Mười năm sau,
Thuyền không đến bến,
Em không còn hiện hữu nữa sao?
7
Tôi về bến cũ,
Nghe sóng gọi thuyền nhân,
Những ngọn sóng trắng như rừng hoa biển,
Có phải Em là loài hoa ấy hóa thân?
8
Từ ấy,
Trong khuôn viên Ðại Học**
Em về ngơ ngác lối chiêm bao,
Tháng Tám chìm theo cõi mộng nào?
VIỆT BẰNG
* Chinh Phụ Ngâm
** Ðiểm hẹn mỗi lần gặp.