Vậy mà cũng nửa kiếp lưu đầy
Kiếp trâu già cong lưng kéo cày
Kéo nhục nhằn miếng cơm manh áo
Kéo tả tơi tất bật từng ngày
Vậy mà cũng lá hoa giao tình
Cũng hờn ghen trăng gió rêm mình
Em và ta từng ngày cút bắt
Chén tận vui và chén điêu linh
Vậy đó đời trên yên, dưới ngựa
Vậy đó tình lên men, bão bùng
Quê còn mạt sau mùa binh lửa
Quê và em, khoảng cách ngàn trùng
Sao chẳng chết những ngày trận mạc
Chẳng chìm xuồng cùng tháng Tư đen
Em làm biếng quên cười, thôi hát
Thôi nồng nàn như thuở mới quen
Trên đỉnh dốc ngó đời lăn xuống
Thấy người hèn áo gấm về quê
Ðã phai chưa lời thề, lý tưởng
Thấy cơ hồ mình nói, mình nghe
HÀ HUYỀN CHI
The Country With You, So Afar
Half a life in exile has passed
Fate of a laborer working
Arduously for a living
Pulling the load day after day
We still share love
Amid bouts of jealousy
Playing hide and seek
Enjoying bliss and bitterness
Life still goes on
Love in apotheosis and storm
The country, destitute after the war
With you, is so afar
Why not die on the warfront
Sink with the boat that black April month?
You forego singing and laughing
Losing the ardor of the first encounter
From the high slope, life scrolls down
To the unloyal adorned for homecoming
Oaths and ideals are fading
I am alone to hear my words.
English version by baongoc