|
|
Thơ mới & thơ tự do |
DUYÊN TÌNH HỜI - Họa nguyên vận CƠN MƯA CHIỀU HỜI Của VIỆT BẰNG
|
HUỆ THU - đăng lúc 03:18:37 AM, May 29, 2007
Lòng vẫn bên chàng Nhớ sao lời dạy của Quân Vương Chưa Bắc chiến, hãy dọn đường Nam tiến một kiếp giai nhân vì nước dạ không sờn cho non nước trải dài đến hết Trường Sơn Bạn còn đâu nữa? Chàng ơi! Nghe vó ngựa chợt nhớ người thương, xây sự nghiệp huy hoàng. Với hai châu Ô Lý, riêng mình em đền ơn Tổ Quốc * Mấy khi, một tấm lòng thành Hai mùa mưa nắng Chàng ơi! Chàng ơi! * Chưa vẹn thủy chung, Nơi lầu son điện ngọc, lòng sầu tủi bật thành tiếng khóc! Sao mùa Xuân, Mình không có tuổi thanh Xuân! * Ðường về Quê Hương xa biết mâý! Mùa Xuân nơi ấy, đêm hoa đăng ngọc gấm kết hoa thêu, Trần Khắc Chung! em đã mất người yêu. * Một đi, Chẳng có đường về. Trăng soi lối mộng, có nghe thở dài? * Cung điện Ðồ Bàn che khuất mảnh trăng non, Ba ngàn cung nữ rượu dù ngon, Có ai thấu nỗi niềm cay đắng? Có ai nghe lệ rơi trên cốc rượu buồn? Có đẹp đẽ gì cung điện vàng son! Hoang vu ngọn tháp, Trời thu chuyển mình. * Chiêm Vương vĩnh biệt sơn hà, Thôi rồi bão táp phong ba. Củi xây giàn hỏa, Vội vàng hối hả, Chàng đến trên thuyền hoa, cùng sánh vai về Tổ Quốc. Nhớ thương mẹ cha, Non nước Việt, Ngàn năm gấm vóc. * Ðôi tay, Ghì chặt ước ao. Nỗi lòng nguyên vẹn khát khao lúc này. Trở nghiêng chén rượu cùng say. Quanh thuyền, ngọn sóng tan vào trăng đêm... * Hỡi Công Chúa! Từ chuyện tình đêm trăng tỏ, Người là gương, soi vào thấy sáng cả Quê Hương. Từ đó có thêm hai Châu Ô Lý, Ngày nay những Tháp Chàm kiều mỹ, mướt rêu xanh. * Ðọc câu chuyện cũ, Xưa rồi! Còn nguyên trang sử, Ðẫm duyên tình Hời.
Huệ Thu
|
|
Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003 |