Nov 23, 2024   log in
 
home
thơ
danh sách tác giả
nhạc
truyện ngắn
biên khảo,phê bình
điểm sách
phỏng vấn
quan điểm
sinh hoạt văn học

ban biên tập
tìm kiếm
thư tín
giới thiệu sách báo
 
 
  Thơ mới & thơ tự do
PARTIR C'EST MOURIR UN PEU
TRẦN VẤN LỆ

Một ngày không nắng. Trời không gió. Buồn tự ban mai đến hết chiều. Cỏ chẳng ngước lên. Hoa chẳng nở. Dòng sông con nước lặng. Ðìu hiu! Ta không thể nói chi nhiều nữa. Mô tả ngày như thế đủ thôi. Nếu có nói thêm, em chẳng đợi. Phải chi đừng nói để em vui?

Em nói em đi tới hết tuần. Ta buồn từ lúc em rời chân. Trời buồn sau đó và sau đó. Nắng lịm cho ngày sương khói dâng... Ta buồn, một nửa vì thương nhớ, một nửa vì sao ta đứng yên. Ðất níu chân ta, dù đất lạ, mười năm côi cút đã thành quen...

Ta cảm ơn em tình bất chợt, mười năm tưởng dứt nỗi sầu xưa, nào hay em chỉ là cơn gió chìm nổi lòng ta bong bóng mưa. Em nói em đi còn trở lại, ta buồn nghĩ tới cuộc chia tay! Bao nhiêu ly biệt ta từng trải, Tổ Quốc hẹn hò như khói mây...

Một ngày không nắng, ta sao thế? Không có em buồn như thế sao? Ta một lần đi không trở lại..., thì em, ta sợ như chiêm bao! Hồi xưa, ta đọc bài đưa tiễn, nhớ tới bây giờ, mắt xót xa. Hứa với Quê Hương ta trở lại, vài ba năm hứa, chẳng bao giờ!

Em nói em đi chỉ một tuần, ta buồn ai cấm ta bâng khuâng? Với ta ngày tháng thành vô nghĩa. Chút khói lam chiều đủ nhớ nhung! Ta nghĩ tới em cùng lúc nghĩ về con sông cũ bến đò ngang, một thời ở đó nhìn sông nước, mọạt thuở hồn nhiên, mấy ngỡ ngàng...

Em cứ đi, đi! Rồi trở lại. Hay không trở lại, có sao đâu! Hôm nay không nắng thì mai nắng, trời mới tàn Xuân, mới chớm Thu. Ta sẽ hồn nhiên như thuở nhỏ, nhìn mây trên núi nhớ Trường Sơn, nhớ Ban Mê Thuột rồi ta khóc, một chỗ hẹn hoài... ôi khói sương!

TRẦN VẤN LỆ

Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003