Này anh, liều thuốc lãng quên
Hằng đêm em uống cho mềm nỗi đau.
Em đem chua xót nhuộm màu
Cho hồng cuộc sống, cho giàu trời thơ
Em đem chén rượu bơ vơ,
Nâng ly uống cạn thấy bờ mắt cay
Này anh, hình như em say
Ờ, say hay tỉnh có ai bận lòng?
Hình như đâu đó dòng sông
Hình như đâu đó bềnh bồng dáng anh
Lãng quên liều thuốc riêng dành
Để ru em ngủ mong manh giấc đời
Này anh, xin một lần thôi
Tạ từ cũng nợ một lời cho nhau.
Sương Mai