Nov 21, 2024   log in
 
home
thơ
danh sách tác giả
nhạc
truyện ngắn
biên khảo,phê bình
điểm sách
phỏng vấn
quan điểm
sinh hoạt văn học

ban biên tập
tìm kiếm
thư tín
giới thiệu sách báo
 
 
  Thơ mới & thơ tự do
MỘT VÌ SAO VỤT TẮT
THÚY SƠN

Ðể tưởng nhớ mối tình đầu
Về nơi vĩnh hằng.
TS

Chiều cuối đông và mây mù âm u bao phủ,
Vắng sao trời, nghe gió lộng ngàn khơi,
Tôi để lòng nghe khúc nhạc chơi vơi...
“Vinh danh Chúa trên trời, và bình an cho người trần thế!”
Chợt nghe tiếng chuông điện thoại kể lể:
“Nàng đã đi rồi gần nửa đêm qua!”
“Mười chín tháng chạp, năm hai ngàn lẻ ba.”
Lòng tôi thương cảm cho một vì sao vụt tắt!
Sao không chờ năm ngày nữa rồi hãy mất?
Ðể cùng Chúa giáng sinh trong đêm huyền diệu.
Nhưng nàng nói: “Ðời ta là toàn dở dang phải chịu.
Sinh ra giữa ngày ông Táo chầu trời.
Ðêm giá lạnh tại miền bắc nước Việt xa xôi.
Lên bẩy tuổi đã tưởng rằng: Vâng lời mẹ cha.
Gá nghĩa cùng ai cho trọn đạo con nhà.
Ðể sớm hôm cùng hai nhà xum họp.
Nhưng có người anh khác mẹ, đã dùng uy lực.
Quyết phá cho hai trẻ chẳng được kết thân.
Ðem trả lễ, cho tình yêu đầu dời của đứa em.
Ðành phải gạt lệ cho thuyền tình rẽ bến.
Ðể hai lòng ôm nỗi nhớ nhung thương mến
Ðời là thế! Mà thế thời phải vậy.
Nhớ nàng tôi gửi một vần thơ lỗi vận.
Ðốt nén hương lòng bay vút tận trời cao!
Nàng đã trở về gặp tôi trong lúc chiêm bao:
Hứa sẽ giúp tôi hoàn thành sứ mạng.
Làm người, làm thơ, và giữ niềm đạo hạnh.
Cả một đời mãi mãi nhớ tên nàng.
Ngày đông tàn, chờ đón buổi xuân sang.
Tám mươi năm lẻ. Ôi! Một đời vĩnh biệt.

Thúy Sơn


Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003