1
Ðã nghe rực rỡ một màu hồng
Ðã thấy xuân về với gió Ðông
Ðã hiểu duyên dày mà phận mỏng
Ðã từng gạn đục lại khơi trong
Ðã hay nhìn lại bàn tay trắng
Ðã tưởng dâng lên chén rượu nồng
Ðã rõ Chín tư là đại thọ
Ðã dành nhiều ít tự nơi lòng
2
Ðã tiếp thơ ai phải họa vần
Ðã hồng đầy ngõ cúc đầy sân
Ðã nhiều phen múa trên trường bút
Ðã lắm khi đùa giữa trận văn
Ðã đọc cổ kim không mỏi mắt
Ðã nghe gai góc chẳng chồn chân
Ðã hay chị gọi là xin tới
Ðã vụng về mong góp chút phần
HÀ THƯỢNG NHÂN
(Gửi MỘT PHÍA TRỜI THƠ 5 - May 04, 2004)
Bài xướng: ÐÓN XUÂN VUI BÚT
1.
Một sáng mùa Xuân ngập ánh hồng,
Một cung đàn ấm khắp Tây, Ðông
Một rừng thông điểm trời mây biếc
Một vũng vàng tô biển nước trong
Một khối bao la hoa lá trổ
Một bầu bát ngát sắc hương nồng
Một tia nắng đẹp soi muôn cõi...
...Một chữ là mang một tấc lòng.
2.
Một thoáng đua vui bút nối vần
Một trời Xuân đẹp nắng vàng xuân
Một trang giấy trắng mươi hàng chữ
Một ngọn chì đen mấy đoạn văn
Một phút tiêu dao thơ với nhạc
Một giây phiêu lãng ảo và chân
Một vài lờ lãi trong khuôn sống
“Một tiếng tri âm gọi góp phần.”
TRÙNG QUANG