Gửi theo mưa rớt xứ người
Về nơi cố quán, về nơi bạn bè
Trong này cửa kính ngăn che
Còn nghe thánh thót bên hè giọt rơi
...
Mưa về tôi lại soi tôi
Ðã thừa tóc bạc, đã rồi tuổi xanh.
Một thời khoác áo chiến binh,
Một lần rã ngũ, lênh đênh xứ người.
Mưa nào đem tuổi sáu mươi,
Vào vườn xuân với cỏ tươi hoa hồng?
Mưa ru âm điệu não lòng,
Còn nghe vẳng tiếng Sắc Không đêm dài.
HỒ TRƯỜNG AN