|
|
Thơ mới & thơ tự do |
GIỮA MUÔN TRÙNG NGÀN ÐỜI LÀ KHÔNG
|
Tịnh Nghiêm NGHIÊM XUÂN CƯỜNG - đăng lúc 03:23:36 AM, Mar 18, 2004
Ðời vui như mây gió thoáng trôi, Ðời vui vì ta biết yêu người. Ðời vui khi sông núi với muôn loài là một, Giữa muôn trùng phận người nhỏ nhoi. Ðời vui như chút nắng thoáng qua, Ðời vui như mây nước không nhà. Ðời vui khi ta biết nỗi đau là phận người, Với muôn loài một đời là không. Không còn ta, không còn ai Dẫu muôn loài, là một. Không còn có, không còn không, Không là một, chẳng là hai. Không còn ta, không còn ai Dẫu muôn ngày: một ngày. Không còn đến, không còn đi Không còn được, chẳng còn thua. Ðời vui như chiếc lá khô bay Ðời vui như trăng khuyết lại đầy. Ðời vui khi sông núi với muôn loài là một, Giữa muôn trùng đời là sợi tơ. Ðời vui như cánh bướm mong manh, Ðời vui như hoa thắm trên cành. Ðời vui khi ta biết dẫu muôn người là một,
Giữa muôn trùng ngàn đời là không...
Tịnh Nghiêm NGHIÊM XUÂN CƯỜNG
|
|
Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003 |