Về nơi mù phủ mái đầu
Một vung trời nặng, lá nhàu nhợt mưa
Miếu thương tích mở đạn thừa
Xác tăng quỳ gỉ, thây dừa ngửa hoang
Rét cưa xẻ xám đôi đằng
Nửa dàn sông quạnh, nửa giăng bãi buồn
Chiều về lại lè lũy đồn,
Mình trơn đứng tuột, nóc hồn nằm ươn.
CUNG TRẦM TƯỞNG
Trích ÐẶC SAN CHU VAN AN 2004