|
|
Thơ mới & thơ tự do |
SÀI GÒN 2004
|
CAO MỴ NHÂN - đăng lúc 03:25:23 PM, Feb 26, 2004
Nghĩ cho cùng Saigon vẫn muôn đời yêu mến Tại vì sao, xin quí vị trở về xem Dân VIỆT NAM dù xa lạ vẫn thân quen Nếu có kẻ đớn đau ngồi than khóc Khách qua đường đột nhiên rơi nước mắt Nhưng vừa thấy anh hề lên tiếng hát Họ đã vội vàng cười sặc sụa như điên
Ôi Saigon, cuộc sống quả thần tiên Khi tâm tư chợt quên đi tất cả Sáng đầu năm nắng chan hòa rực rỡ Chiếu xuyên vai, lùa thân áo nóng ran Người với người đi tạo dựng mùa xuân
Nếu không có người đổ ra đường lớp lớp Quần với áo: đỏ, vàng, xanh, trắng, tím Nếu không có người sát lưng nhau tìm kiếm Kêu tên nhau ơi ới rộn ràng, thì làm sao gọi Tết Việt Nam. Nghèo đến nỗi chỉ có người làm sản lượng Chỉ có người thay pháo tân niên, thay hoa cẩm chướng thay mứt bánh xa hoa thay rượu, trà, hương, nến.
Chỉ có người cùng lời chúc tụng huyên thuyên Tết Saigon có vậy thôi em Tết Saigon mỗi năm đơn giản thêm Xe cộ bạt ngàn, mà tình yêu luôn trống trải Nếu có tình yêu, cũng giống như xe chạy Rất vội vàng, rồi ái ngại xa nhau Nếu có tình cảm, cũng giống như mưa mau Một cơn giông cuốn ngang thành phố SAIGON 2004, chỉ với tôi thôi là vậy đó
Saigon, 19/1/2004 CAO MỴ NHÂN Trích tập thơ “TẾT GIÁP THÂN SAIGON 2004”
|
|
Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003 |