Ðứng bên này biển động
Thấy bên kia mịt mù
Chân mây như rối loạn
Màu xám nhuộm hồn mơ.
Nếu bên này biển lặng
Bên kia rõ bến bờ
Vệt chỉ xanh biếc đó
Là quê hương trong thơ.
Nhưng biển đang nổi sóng
Khi trong tay tờ thư
Vừa nhòe nhoẹt bọt nước
Gió thổi từ đâu qua.
Tại sao ra biển nhỉ?
Bến giác hay bờ mê?
Ðã quên màu sương khói
Trên áo lam ai về.
Ðã quên màu sương khói
Tạ từ ai hôm về
Thì đừng ra biển gọi
Tên người lạc dòng mê.
CAO MỴ NHÂN