Họa "Ðêm Không Ngủ Nghĩ Vẩn Vơ"
của thi sĩ HÀ THƯỢNG NHÂN
Ngày xuân xướng họa chuyện bông lơn
Nào có ngại chi cái vận chờn
Vỗ trán anh gieo vần chữ hiểm
Ðập tay chị hạ ý thơ vờn
Không gian rộn tiếng cười không dứt
Vũ trụ vui trang viết chẳng sờn
Mặc kệ tuổi đời sồng sộc tới
Vần thơ đùa cợt vuốt cao sơn.
NGUYỄN THỊ NGỌC DUNG
XƯỚNG:
ĐÊM KHÔNG NGỦ, NGHĨ VẨN VƠ
nửa khuya tỉnh giấc tựa bao lơn
thức,ngủ làm sao cứ chập chờn
một tiếng chim gù cơn gió lạnh
nửa vành trăng khuyết bóng mây vờn
bạn thân bốn biển còn không đó
nỗi nhớ bao năm phỏng có sờn
Lã Vọng ngày xưa ngoài tám chục
vẫn còn đủ sức cứu giang sơn.
Hà Thượng Nhân