Tháng tư nắng trổ da non
Bao nhiêu năm sẹo vẫn còn dính da
Nhíu nhăn thêm mớ tuổi già
Trời buồn bất quá như ta là cùng
Tháng tư nắng xuống rất gần
Nhón tay đụng phải cái thân héo còm
Thời gian sét rỉ sắt mòn
Tuổi chồng như chất đá hòn lên vai
Đôi khi cảm thấy sống dai
Chỉ làm thêm trái đất này chật thôi
Tháng tư sông núi ngậm ngùi
Làm thân chiếc lá cuối trời quá giang
Nhiều năm sau buổi tan hàng
Giờ đây còn sót hai hàng lệ đu
Trong mơ thấy ngọn cỏ sầu
Lả về quê mẹ hồn đau dài dài
Tháng tư ta đứng nơi này
Ngó lên mái tóc mỗi ngày bạc thêm
Quan Dương