Một mùa thu như thế
"Trúc Bạch vẫn nợ ta mùa sương
ta thì nợ nhau ly rượu nhạt
miền đất bằng không mùi hoa cúc dại
hò hẹn nhau qua lối ấy làm gì...
.
giữa hai ta
góc phố quen ăn mòn ý nghĩ
chuyện mai này chìm lắng suốt bao năm
ta nhập vào nhau từng hồi tê buốt
để đến bây giờ thành mùa đắng dung dăng".
.
("Một mùa thu như thế" - Lữ Thị Mai)