Những ngọn nắng về theo nhau tháng Bảy
nhớ phượng xưa ve hát Hạ sang mùa
vẫn bập bùng trong ta ngàn ánh lửa
đã xa rồi kỷ niệm dấu buồn xưa
Bao nhiêu năm còn tiếc buổi tiễn đưa
hoa phượng đỏ em cài trên mái tóc
và nụ cười trên môi buồn hiu hắt
đôi mắt nào u uẩn nỗi niềm riêng
Tháng Bảy theo cơn mộng những ưu phiền
ta đứng lại giữa mùa hoa đã vỡ
có còn chăng không gian đầy những gió
thổi ngược chiều trăm vết chém cưu mang
Tiếng ve sầu còn lại chỉ âm vang
khi góc phố không là nơi hò hẹn
thành âm vang của một lời đưa tiễn
tháng Bảy về tôi đứng phía không em...
Phạm Ngọc
04072002
(Mùa Khát Vọng - nxb Ðà Nẵng 2004)