Trong phút thiêng liêng, Tết lại về
Ðường hoa ngoảnh lại, ngán cơn mê
Tan rồi ảo ảnh khi vai tựa
Tiếc mãi ân tình lúc má kề
Dòng rạch vẫn xuôi về góc biển?
Cây bàng còn mãi dưới trời quê?
Nửa đêm trừ tịch, chăn không ấm
Sương lọt qua rèm, gió lạnh tê.
HỒ TRƯỜNG AN