(Viết cho M)
.
Em vẫn nằm bên cửa sổ
chờ anh mang về vài quả cherry
bức tường loang có con mèo mũi trắng
nằm thở khan cạnh khóm hoa quỳnh
chắc em cũng quên rồi
nếu anh không nhắc lại
chiếc áo màu mây hay tro nguội cuối trời
em đã đẹp với mỏi mòn dang dở
người đàn bà ngày ngày đi chợ sớm
người đàn ông chăm từng nhánh cây buồn
tách café tàng hình vị đắng
góc phố mình bằng lặng nghĩa trang
một nỗi đau chưa thoát vùng áy náy
một lặng câm không thể giãi bày
một tiếng chim nửa vời tha thiết
một dáng nằm êm êm
những người hàng xóm hỏi anh
em đi đâu bỏ lại lời sau cuối
và đêm đêm thêm con mèo trắng mũi
lạ hơi người vờn bóng trăng suông.
LỮ MAI