Nov 21, 2024   log in
 
home
thơ
danh sách tác giả
nhạc
truyện ngắn
biên khảo,phê bình
điểm sách
phỏng vấn
quan điểm
sinh hoạt văn học

ban biên tập
tìm kiếm
thư tín
giới thiệu sách báo
 
 
  Sinh hoạt văn học-nghệ thuật
Thơ Lê Thị Thẩm Vân

1.

Bờ tường khói - nơi lưng đã một lần tựa. Mặt bàn rêu khô đọng đáy. Cái vói người âu yếm.
Nụ hôn vội... nắng tắt vội... nhúm lông trên người úa vội… Bên ngoài là khung cửa gió.
Cái quẫy mông bất ngờ của con cá diếc
nước lượn sóng trên khuôn mặt nín thinh phẳng
lặng.

2.
Sức nặng đá tảng
trong đêm quánh
sệt. Sáng
chiều ngợp màu nắng quái

nhẹ tay tháo gỡ
dấu chân của kiến
không cả nụ cười
thức ăn cặn thừa sẽ như hạt cát nằm đúng vị trí cho cơn giông ngày sắp tới thốc từng cú cực kỳ bạo liệt,
ương bướng.

3.
Mũi tên phóng lên từ bẹn. Sharp. Cơn đau. Nằm úp mặt trên đống hoa úa dọc lề đường Oak. Cái hếch mũi ngửi của con Khoang ân cần lo lắng. Kiếp trước mày là ai? Sao lại ân cần lo lắng cho tao? Còn ai nữa không? Trên tinh cầu bao la lạnh lẽo này.
Gió tha ma thổi từng luồng, từng luồng tử khí âm âm u u

4.
Giọt nước mắt buồn thảm rơi vào ngày thứ nhì trong năm thấm ướt luồn theo kẽ nứt hạt dẻ vừa nướng ủ ấm dạ con. Đầu ngả nghiêng phải rồi trái, trái rồi phải xuôi theo quả lắc thời gian. Mím môi thật chặt. Những con chữ rắn rít ma đuổi. Mớ ý tưởng hỗn độn xô đẩy. Tiếng hạt cà phê xay nghiền theo smooth jazz KKSF 103.
Hai ngón trỏ lạc lõng móc vào nhau dưới gầm bàn rêu khô đọng đáy
da diết mùi mồ hôi đầu vú săn bung cuộn thắt trong lưỡi kẻ vắng mặt.

5.
sau một năm hai năm rồi năm năm...
vết son vẫn đỏ thắm
sợi tóc vẫn cứng căng như dây đàn siết chặt óc não
vũng sâu cồn cát nước biển mặn liệm drap màu nhang khói
nắng thu soi dọi ăn lốm đốm làn da bụng nõn


thời gian bốc hơi
không thể thổi tắt
cơn mê
muội
âm ỉ sướng

đưa lưỡi liếm
vẫn không sạch những buổi chiều tròng mắt
ướt
dần buông.

6.
Chờ đợi
đôi môi đôi mắt đôi tay
hơi thở nhiệt đới giọng lạc dấu
từ cõi xa xăm
ủ mùi phố cổ
những cây gạo quá già
cứ ngã vào nhau.

vũng trăng chín
rục nghiền nát
nặng nề tội lỗi. Trời cuối tháng chín
tàn hè chớm thu
lá ven con đường Hope vội vã đổi màu. Đất vun từng ụ cố tình chắn che cổ quan tài rỗng ruột. Em đang nơi đâu?

7.
Hãy về lại đây. Độ ấm men đá đựng cà phê vẫn thiết tha ngày cũ. Tiếng động khua vang trong quán thân thuộc như từng khuôn mặt tính nết dính chặt rồi sẽ biến dần xóa dần như từng ngày trừ dần xóa dần kiếp nhân sinh.

8.
Đêm thăm thẳm
hãi hùng chực nuốt
chửng
tôi
thinh lặng dội
ngược
sấm âm âm u u

Ánh đèn đường ơi
sao dịu dàng
đến thế.

đừng vội tắt nhé!

LÊ THỊ THẨM VÂN


Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003