Mặt trời mở ra bao nhiêu ân huệ,
Ban phát cho đời, cho tôi, cho anh,
Xin cám ơn giọt sương mai nhỏ bé,
Cám ơn từng tia nắng của bình minh.
Một ngày bắt đầu thật là kỳ diệu,
Cửa sổ mở ra để đón gió vào,
Cánh hoa dại bên chân tường đơn điệu,
Cũng mỉm cười trong nắng gío xôn xao.
Tôi vươn vai cuộc hành trình buổi sáng,
Nhịp sống này như dòng nước cuốn đi,
Đường phố đông người mọi nơi, mọi chốn,
Tôi không lẻ loi khao khát ước mơ.
Xin cám ơn mặt trời vừa đánh thức,
Tôi hân hoan được đối diện cuộc đời,
Mỗi ngày qua là mỗi ngày hạnh phúc,
Dù gian nan, dù bao nỗi buồn vui
.
Không còn nữa ánh mặt trời chói lọi,
Khi hoàng hôn đã ngủ ở chân mây,
Cánh cửa sổ bàn tay tôi khép lại,
Nhưng ân huệ đời còn suốt đêm nay.
Những bận bịu của một ngày đã hết,
Đường còn dài dù kiếp sống mong manh,
Đêm huyền diệu với tình anh thương mến,
Ân tình này xin được cám ơn anh.
Nguyễn Thị Thanh Dương