trở lại quán cà phê trên đường dana
buổi sáng êm ả
như mái tóc trôi chảy của người đàn bà
nắng vàng buổi sáng hiu hiu
chùm tường vi đầu mùa đang nở ngoài bờ hiên vắng
không gian quá đỗi thân thuộc
khuôn mặt anh chàng pha cà phê thoáng chút lém lỉnh
bàn ghế và sàn nhà lặng yên
những bức tranh trên tường lặng yên
những khuôn mặt khách cũng lặng yên
quán cà phê tôi thường ngồi hầu như mỗi ngày
âm thầm chia sẻ nỗi lòng tôi trong nhiều năm
những giòng chữ viết
những dự tính
những ý tưởng thú vị chực chờ tuôn trào
những muộn phiền, cô đơn như thòng lọng thắt chặt
mặt ghế mòn nhẵn một phần,
vì tôi
mỗi mặt bàn
là một khuôn mặt
tôi đã khóc nơi đây
tôi đã thấy tâm hồn thật bình thản nơi đây
tôi đã giấu nỗi buồn riêng nơi đây
tôi đã thương tôi cùng cực cũng ở nơi đây
cầm ly cà phê thấy tay mình run run như lần đầu
thò tay trộm tiền cắc trong túi áo mẹ
hai thìa đường cát nâu
chút sữa half & half
nhấp ngụm cà phê
tôi gặp lại tôi
nắng vàng buổi sáng hiu hiu
chùm tường vi đầu mùa đang nở ngoài bờ hiên vắng
Suốt bãi sông hằng.
Đón em, suốt bãi sông hằng
cát muôn kiếp mãi nhớ lần gặp xưa
hẹn về, dù nắng, dù mưa
hẹn về, dù sớm, dù trưa, cũng về
tàn trăm thân bụi não nề
chờ nhau, đã bấy sơn khê mỏi mòn
chiều mưa, sông dẫy nước tuôn
chim kêu bãi quạnh, gió luồn mái tơi
nghe thiên thu cũng trở trời
áo phơi mùa trước như lời bỏ quên
đầu nguồn nước lợ máu lền
đau thương thôi đã pha rền tử sinh
quản chi lớp lớp hư hình
dài đêm đăm đắm mắt nhìn quầng thâm
hẩm hiu thân dại áo chằm
gió thu ngăn ngắt chỗ nằm lẻ loi
lạnh lùng tóc rũ sương rơi
ngọn đèn tàn héo sáng trời hắt hiu
đòi phen toan đẩy cửa liều
ra cùng thiên hạ vui chiều ngửa nghiêng
hát ngao xá mũ nhặt tiền
cuộc tan, bãi trống còn riêng bóng mình
sân nhà hoa rụng mặc tình
gió xưa, lời cũ, sao mình vội quên
em về cát bụi òa lên
trăm thương nghìn nhớ vỡ rền thế gian
trở chiều, ngồi lại cời than
nhen bùng ngọn lửa chưa tàn ba sinh.
.. tháng 8/ 1987. Vnm