Khi thế giới không là con đường từ nhà đến sở
Và nhân loại không chỉ là những người cùng phố
Mạng lưới không gian
Có ước mơ thời đồ đá
Có Bội Cơ chờ đàn cổ tích
Tất cả nghệ sĩ vào viện bảo tàng
Câm lặng của biển
Chiếc vỏ sò từng nỗi niềm riêng
Thành phố quen
Chẳng có gì quen
Bài hát cho đêm
Cũng chỉ là nỗi buồn
Như những nỗi buồn nhiều năm
Trôi trên từng lời hát
Thất lạc nhau…
Sao lại là em
Người dạo đàn
Phiá trái…
Đặng Hiền