Hôm nay vẫn buồn như hôm qua
Anh ủ ngày rưng rưng thớ lá
Tầm nhìn không xa hơn nỗi nhớ
Có những giấc mơ vàng nhựa thời gian
Gió đầu mùa vi vu âm giai trầm thống
Gió cuối mùa đưa tiễn niềm vui
Nỗi buồn trêu ngươi hững hờ bật sáng
Một lần, nhiều lần, kỷ niệm đồng ca
Thời gian như tấm gương soi rọi
Phản diện trước sau
Vạt nắng chiều chợt nhiên đứng lại
Đêm treo ngang nỗi nhớ
Hãy tưởng tượng chiếc khung không tranh vẽ
Máng chơ vơ trên bức tường bạc trắng thời gian
Nụ cười đậm màu son tím ngát
Ngày chạy miết không thấy cuối đường
Em có nghe nắng mưa thì thầm tuyệt vọng?
Gió cuối đầu đêm rũ men say
Tình treo ngang ở đó
Như sương ...
Đặng Hiền (Hợp Lưu)