Này em! Mùa đã vàng, lá đã rơi
thu trong anh đã lên mầu sặc sỡ
em cứ về đi đừng ngại gì cơn gió
mùa có heo may, vẫn náo nức đợi chờ
Em hãy về cho ngát một mùa thơ
lá sẽ ngủ trong muôn ngàn tĩnh lặng
em hãy ngồi trên cỏ còn xanh nắng
cho anh nhìn một mầu tím long lanh
Em có thấy không con nước rất xanh
trên dòng sông đợi chờ em ở đó
em có nghe không buổi chiều tím gió
thả ngọn sóng vào cho hương tóc em bay
Ngồi lại đi em đã cuối chân ngày
em đừng ngại mùa thu về gõ cửa
lá có mục đi cũng hóa thành cây nhớ
mọc lên đầy những hoa tím trong anh
Hoa sẽ nở trên cành lá rất xinh
như nụ cười trên bờ môi em đó
anh sẽ hát ru em vào giấc ngủ
trong buổi chiều về tím ngát những mùa yêu
Phạm Ngọc