CHỚT NHẢ
Kim Trọng cầm tay- nhích lại Kiều
Gió ngoài chớt nhả cánh hoa yêu
Tay ai như bướm vờn trên má
Trăng lại dòm song- bóng đổ xiêu
CHỢT ĐỨNG
Kiều chợt đứng lên- cười bẽn lẽn
Mắt nàng mờ đi- giọng nghèn nghẹn
" Kim Lang chàng đừng- Không chịu đâu!
Đừng để trăng buồn- câu ước hẹn."
CHU
Vườn Thúy vừa nghe tiếng chó tru
Kiều về vội vã lối sương mù
Kim nhìn theo bóng nhòe sương gió
Chỉ tội viền trăng đứng ngất ngư.
CHU DU
Kim nằm thiêm thiếp hé môi cười
Hồn nhẹ chu du tận cõi trời
Ta tỉnh hay mê- nào biết được
Ôi! Hoa đêm ngát một chùm tươi.
CHU MẬT
Kiều về thẹn cả với viền trăng
Khép cửa, soi gương,nâng chéo khăn
Như muốn lau đi- rồi để lại
Sóng tình ào dạt quá- sao ngăn!
CHU TOÀN
Kiều nghĩ rồi sau sẽ đến gì
Cầm lòng sao đặng tới vu qui
Chàng Kim kỳ quá- làm tê điếng
cảm giác trời ơi! Muốn thiếp đi!
CHÚ Ý
Lá rụng ngoài hiên, ngỡ bước chàng
Chàng qua - liệu dám khước Kim Lang
Lắng nghe tim ứ nên thình thịch
Chó vẫn nằm yên- hẳn lá vàng
CHÚ HƯƠNG
Kim nhóm lò hương gửi đến Kiều
Gió đưa dùm nhé - chút hương yêu
Vườn khuya ước thấy- nàng qua nữa
Chỉ thấy hài trăng cong nét thêu
CHÚ RỂ
Chàng mơ thấy chàng là chú rể
Vào nhà Vương Ông- rất oai vệ
Kiều nhi chúm chím cười như hoa
Mà sao long lanh đôi ngấn lệ!
CHỢP NGỦ
Đoá hoa chợp ngủ ngoài hiên cỏ
Thoảng chút hương vương theo sợi gió
Kim ngồi mơ màng tựa án thư
Chợt thấy Kiều nhoà song nguyệt tỏ.
(Trích Tiếu Liệu Pháp - Từ Điển Cười, Phạm Thiên Thư)