Sáng nay bước qua cửa tôi nói nhỏ "thôi!" thì liền có cảm tưởng các bức tường thành kiên cố ở đại nội huế
vây lấy đầu bao lâu nay đang bị phá thủng
bụng khấp khởi
liền buộc miệng "hãy nghĩ về một năm mới rồi bằng cách nào đó khiến mình và ba ngày tết là một!" lập tức cú ở đâu kêu
tiếng của nó cứng đờ
lanh lảnh
rồi lẽn vào trong không khí mất hút
bất giác tôi ngước mắt tìm
kiếm
sâu trong đầu
dưới hai bàn chân
lòng thực ái ngại bởi chắc chắn rằng rồi sẽ còn rơi vô trạng huống có tiếng cú kêu giờ cho tới tết ta
mới nghĩ "phải làm khác đi cảnh tình hiện nay
cũng như mai kia dẫu tối
sáng
thế nào chăng nữa với tất cả những hữu hãn của nó.."
..
ôi
mọi sự nơi đời sống tôi bấy lâu chả ra làm sao cả (vận vét tông
thắt cà vạt
lại không thích hợp)
đi trên đường bước hệt loài chim cánh cụt
chẳng bao giờ đến đích đúng kì hạn
- chẳng bao giờ!
tôi đứng vừa chép miệng "ngưng hết mọi nghĩ suy
tưởng tượng
tạm thời cứ đợi đến đêm trừ tịch năm này
xem có biến cố gì xảy trên thân!" vừa lôi đồng xu từ túi quần
mân mê
dợm thẩy lên- kìa
con cú
nó ngồi ngay trong đầu đang ngó tôi cực chăm chú..
..
vương ngọc minh.