miếng bánh kem phập phồng
dựa lưng ly cà phê sữa nhỏ
muỗng nĩa gác lên nhau
từng bước chân gõ cửa niềm vui
thuở vắng tin ngỡ lạc mất em rồi
như chiếc bóng phù du, anh tan đi
khi ngọn đèn là em biến mất
năm tháng rỗng đường quen
lá vẫy tay chào cơn ngây ngất
con mắt hiền thân ái
đường phố đổi nhiều tên
em vẫn như xưa tay mười ngón
thắp ngọn nến bình yên
anh cơn gió nghiêng mềm vai ấm cúng
mưa tháng năm dịu dàng ân sủng
anh vẫn hôm nào chết điếng nụ hôn ngon
em vẫn như xưa da thịt tẩm bùa thiêng
cho anh tụng ngàn lần khúc tình ca mông muội
em yêu dấu mưa chiều xanh bối rối
thèm tự trầm mê muội đáy sông em
HÒANG CHÍNH