Em về trong bão giông tôi
Que diêm Đông Hải, dáng ngồi vọng phu
Lệ còn trên gối, tôi thu
Bàn tay ngón út giam tù tháng năm
Em về thăm thẳm núi non
Hồn sông lòng suối, thịt xương chốn nào?
Mai quên nhau, mất lời chào
Hôm nay chăn gối vẫn ngào ngạt hương
Em về trong một đêm sương
Có tôi thất trí ngồi thương bóng còi
Da người, dấu cắn răng tôi
Đó em, giây phút mở đời đã ghi
Góc trời mai mốt em đi
Nhớ đem tháng-chạp-tôi về nghĩa trang
Em về trên chiếu chăn tôi
Mùi hương tháng chín, nụ cười cuối năm
Xót nhau bật máu chỗ nằm
Vết răng tháng chạp, dấu bầm tháng hai
Em về trong quạnh hiu tôi
Trái tim cứu rỗi, mắt ngời bóng cây
Rừng mù lối tóc chim bay
Bớt son, môi cỏ, buồn lay lá người
Du Tử Lê