
Ngoảnh lại sau lưng thấy bóng xuân
Mới hay thanh khí hóa tao phùng
Thơ tiên rực rỡ trao lời ngọc
Tình bạn chan hòa trải thảm nhung
Lưu xứ buồn chong về điệp điệp
Tha hương sầu lắng gợi trùng trùng
Tân niên cựu cảm càng thâm ý
Cho dẫu ngựa hồng loạn vó rung.
Loạn vó rung mà vẫn nhiễu nhương
Trách sao Xích Thố mãi quen đường
Người vừa cung chúc Xuân hồ hải
Tôi đã tôn phong Tết bốn phương
Tóc bạc thành thương màu tuyết trắng
Hồn phai mới tránh mộng miên trường
Ðông Quân cười mỉm: thơ hào sảng
Ðôi chút tâm tình cũng ngát hương.
CAO MỴ NHÂN