
từ lúc nào
những cái đốt vênh váo mọc hả hê
lên sự bằng phẳng
bề thế
của bao năm tháng
căng duỗi
những thách thức chữ chi
bắt nguồn chữ sĩ
những chênh vênh dự tính
nền móng định hình
những lúng túng thoạt đầu
chứng thư chung điểm tựa
lén lút vẫn chen thân
anh treo bảng cấm vào
tay kia đưa chìa khóa
cấu trúc của chuẩn mức bắt đầu nổi nếp nhăn
nỗi buồn thắt gút quặn lòng dạ
nỗi buồn căng phồng chùng góc tim
nỗi buồn khan tiếng
nỗi buồn cuộn đêm cuốn bóng bồn chồn
em không thiên tài giải trí
gỡ rối nỗi buồn
gạt bỏ thị phi
dễ dàng như các nàng vũ công thoát y Thái
kéo sợi dây thừng thô nhám khỏi cửa mình
theo khúc nhạc giả lả
ám sát nỗi buồn bằng mũi tên bắn ra từ vùng kín
theo nhịp vỗ tay khán giả
thiêu cháy nỗi buồn bằng đầu lửa đỏ mồi bằng âm hộ
theo tràng ồ kinh ngạc
quẳng nỗi buồn nhẹ tênh
như tờ bạc lẻ trong rổ tre
“tip for the ladies”
hạ màn đầy đe dọa
giải trí nỗi buồn
một công nghệ em vẫn còn nhiều hạn chế
LƯU DIỆU VÂN