Để hư không để vô thường
để ta đứng giữa dặm trường tươi nguyên
thôi để em thôi để đêm
trăng xanh cô khúc gió mềm môi ca.
Thôi để người với người ta
sớm hôm nhật nguyệt sương sa trắng rừng
để trăng tròn để trăng lưng
trăng treo trên bến nửa chừng dặm khuya.
Để em về để ta đi
dẫu không năm thủa mười thì cũng hay.
HẢI PHUƠNG