đất nước ân tình xa vĩnh thủy
núi sông miên miệt cách tâm tri
bắc nam đôi ngả bờ trôi nợ
quyến luyến trăm đời há biệt ly
ngược bước miên hồng sương ngái ngủ
cảnh vô biên đôi lúc chân như
rừng xưa khép vội thân yêu dấu
để lại phong trần mảnh lụa thu
ta có hẹn mưa nghiêng ánh lạ
uốn cầu vồng đưa đón em qua
ban tay vuốt nhẹ đêm huyền ảo
đợi sáng thì thầm nắng trổ hoa
bài hát phù du ngây xúc động
nhạc hồn ứa nhịp trắng đêm đông
môi thơm đắm đuối dòng vân vọng
hư thực chỉ còn bóng vực không
LƯU NGUYỄN ĐẠT