trăng khuyết mây tan bởi lẽ gì đời như khách trọ vội qua đi bao năm luyến ái lùa hơi thở một thoáng lìa xa biệt mắt mi phúc hạnh ơ hờ nên lãng cảm đau thương khắc đậm bởi yêu vì thủy chung chót lưỡi từ hư huyễn, bọt bể tan nhòa tiếc nuối chi. VIVI