Cửa Trời em đã cho ai
ngõ hồn cửa động Thiên Thai đâu rồi
Bây giờ còn lại mình tôi
với khung Trời vắng tình đời buồn tênh.
Đại Lãn NGUYỄN THƯỢNG DỰC
------------
Không tránh
“người ơi, không tránh được đâu!”
gác chân bụng nhớ, gối đầu tay êm
đêm nào đêm chẳng là đêm
chưa vơi chớp bể đã thêm mưa nguồn.
nguyễn hữu nhật