Vũ trụ “Dịch”, hẳn thi sĩ Dương Huệ Anh
Chẳng buồn khi đọc lại bài Thơ này.
VB
Quanh ta,
Hà Thượng,
Chưởng môn nhân
Hà Bỉnh, Hà Trung, Trần Vấn Lệ,
Hà Huyền… muôn dặm vẫn như gần!
Miền Đông tuyết phủ,
nhớ Vi Khuê,
Tây Bắc, Tuệ Nga … vẫn mải mê…
Thơ đẹp – Huệ Thu, Trần Mộng Tú
Thơ Vân, Thơ Mỵ* có ai chê.
Bạn gần - Bằng Việt với Đông Anh
Nhưng mấy ai thương kẻ độc hành?
Vác nặng vai, đôi còng số 7.
Độc Cô Cửu Kiếm luyện chưa thành?
Tre già, măng mọc
lẽ thường thôi.
Hai chục năm thơ ngoại … rã rồi
Trái đất một vòng, quay trở lại
Đổi thay,
LạcViệt đẹp muôn đời
DƯƠNG HUỆ ANH
14- 01 – 03
· *Vân Nương & Cao Mỵ Nhân