mắt em là cả khung trời
sáng trăng nguyên tối đón mời ngày vui
có khi sương đọng ẩn vùi
thành lời buốt giá ngậm ngùi trong không
mỗi lần sóng gió mênh mông
mỗi lần biển động hoàng hôn chuyển mình
hoặc vì thiếu ánh bình minh
khi hồn nhật thực thình lình sâu xa
nhưng em tất cả vẫn là
dòng sông chuyển biến hồng hà ngấn xanh
mỗi lần nhung nhớ ngọn ngành
em theo huyền tích mở ranh phận người
mỗi lần khao khát tâm vơi
hứng mưa thành suối tưới đồi hoa sim
nhưng khi đêm tối im lìm
xin em ghé tạm bến chìm trong nhau
LƯU NGUYỄN ĐẠT