Cưỡi hạc người xưa lướt gió mây
Cho lầu Hoàng Hạc đứng trơ đây
Chim vàng một thoát không về lại
Mây trắng ngàn năm lặng lẽ bay
Bến Hán dòng êm cây rợp bóng
Châu Anh biêng biếc cỏ thơm vây
Quê nhà khuất bóng khi chiều sẩm
Sóng khói sông lùa nhớ lắt lay.
VIVI