Nằm im trong tiếng đời cười
Ta nghe máu chảy biếng lười trong thân
Nằm nghe tàn cuộc trăm năm
Nằm nghe da xếp vết nhăn mặt người
Nằm thương nhớ tuổi đôi mươi
Gõ tay vào mộng réo người buổi xưa
Ngậm ngùi mấy cuộc tiễn đưa
Hai bàn tay đếm đã thừa năm đi
Năm khơi oan trái vô nghì
Sục sôi hận buổi phân kỳ đã qua
Nộ cuồng gió hú đỉnh xa
Nghe muôn mạch nhựa khóc òa trong cây
Sầu đêm bạc sợi tóc gầy
Con ông xứ lạ gọi bầy ngu ngơ
Nằm đây mắt trắng bơ phờ
Thèm sao giấc ngủ bên bờ an nhiên!
PHƯƠNG VINH