tôi và biển tìm em trong nắng vợi
giữa lòng mình và hồn nước chơi vơi
hạt cát lịm buồn xo bên sóng đợi
khẽ thở dài mỗi lần gió ra khơi
sông nguyên vẹn trong hồn chiều chớm úa
giọt trăng khuya đang lồng ánh trong mơ
thêm huyền hoặc bao la như hoa nở
giữa đêm tan vào vực tối xa bờ
cho anh tới lòng em đang nín lặng
một tiếng sao đắm đuối ở tận xa
hồn thở nhẹ tưởng chừng như vợi vắng
bởi giọt sương tan vỡ giữa bao la
hồn thanh thản hay nghẹn ngào quá độ
chuỗi dư âm của tiếng nấc lịm đau
ta nghe được vì luồng mây ngập gió
sóng ngập sông để mắt suối buồn lâu
LƯU NGUYỄN ĐẠT