hôm nay thơ bỏ nhà đi vắng
ta uống cà phê với chút buồn
chữ nghĩa nằm yên trong đáy cốc
mảnh tình phơi nắng cũng khô luôn
ta cầm ngơ ngác cho vào cốc
chiếc cốc màu đen chẳng thấy gì
đầu lưỡi tê tê đau tiếc nhớ
chữ sầu năm trước cũng vu quy
người không về lại thơ làm nũng
chẳng chịu cho ta một vỗ về
nắng héo buồng tim vàng mỗi lúc
muỗng đường làm đắng giọt cà phê
bao năm lưu lạc cùng cô độc
giọt đắng chưa làm chết được ta
câu hát mẹ ru cho máu chảy
luân lưu sầu thẳm một quê nhà
MẶC PHƯƠNG ĐÌNH
(Giọt Đắng RNRĐ 36)